Thơ về thầy cô hay, ngắn, ý nghĩa gây xúc động của người học trò
Thơ về thầy cô hay đầy ý nghĩa, xúc động với các câu từ ngắn gọn tự sáng tác thể loại 4 câu, lục bát chứa đựng bao tình cảm của người học trò khi nhớ về mái trường…
Nội dung chính
Bài thơ lục bát hay về thầy cô gây xúc động
“Người đi dệt ước mơ” là tựa đề của bài thơ của tác giả có bút danh là “Tiêu”. Bài thơ nổi bật với tấm lòng nặng trĩu khi tỏ rõ lòng biết ơn đối với người thầy đã dạy dỗ mình. Đồng thời, tác giả còn gửi gắm vào đó sự hứa hẹn và lời cam kết của bản thân để đáp lại những ân tình đó.
Thơ hay về thầy cô thể loại lục bát là những dòng tâm tình, tâm tư tình cảm của người học trò đã trưởng thành luôn ghi nhớ về những kỷ niệm bên mái trường thân yêu. Đó cũng chính là những áng thơ tuổi học trò hay nhất, ý nghĩa nhất mà Thuthuatnhanh muốn gửi đến bạn đọc.
1. Người đi dệt ước mơ
Chiều buông rộn tiếng ve ngân
Bước chân thầy bỗng chậm dần đường xưa
Một đời dệt thảm ước mơ
Để em có một tuổi thơ huy hoàng.
Đò đầy gánh ước mơ sang
Đổ về bến hẹn vững vàng thầy trao
Thời gian tựa giấc chiêm bao
Quay đi ngoảnh lại đã vào tuổi ông.
Cảm ơn bao ước mơ hồng
Dưỡng nuôi ý chí khó không chịu lùi
Hôm nay vững bước đường đời
Nhờ công thầy đã một đời bón chăm.
(Tiêu)
Cách sử dụng từ ngữ vừa đơn giản, mộc mạc lại đôi khi trừu tượng, sâu xa, tác giả có bút danh là ĐNT đã góp thêm màu sắc cho những bài thơ hay về thầy cô với tác phẩm “Hoa nở trên lối ưu tư“:
2. Hoa nở trên lối ưu tư
Dòng đời khéo chọn nghiệp duyên
Đưa đò tri thức con thuyền nhân văn
Ươm cây từ đất khô cằn
Một đời lo nghĩ, khuyên răn “nết người”!
Tâm hồn chăm bón tốt tươi,
Tưới câu nhân nghĩa, bao người nên danh.
Con thuyền vượt sóng chòng chành
Mái chèo lúc mỏi, liêm thanh dặn lòng!
Khơi dòng câu cá nước trong
Bất công chưa hết! Chạnh lòng niềm mơ
Dòng sông luôn có bến bờ
Người đi còn nhớ, người mơ…đợi gì?
Một đời tận tụy, tâm tri
Phấn vương khóe mắt để vì tương lai.
Hiền nhân, tài chí, nghiệp dài,
Cho đời hoa nở ngày mai – Ơn Người!
…
3. Bụi Phấn
Thầy con giờ đã già rồi
Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu
Phấn rơi bạc cả mái đầu
Đưa con qua những bể dâu cuộc đời
Mỗi khi bụi phấn rơi rơi
Thầy gieo mầm hạt những lời yêu thương
Cho con vững bước nẻo đường
Hành trang kiến thức, tình thương của thầy
Biết bao vất vả, đắng cay
Gạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đời
Nhưng tâm thầy mãi sáng ngời
Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!
Trọn đời con mãi tự hào
Cúi đầu cung kính … thương sao dáng thầy
Dẫu đời xuôi, ngược đó đây
Tim con ghi khắc lời thầy khi xưa
Khuya rồi thầy đã ngủ chưa?
Ngàn bông hoa thắm kính thưa … dâng thầy
Cho con cuộc sống hôm nay
Mừng ngày Nhà Giáo ơn thầy chẳng quên!
(Thơ Hoài Thương)
…
4. Em Mãi Khắc Ghi
Thời gian dù mãi dần trôi
Con thuyền tri thức suốt đời thầy mang
Lật từng cuốn vở sang trang
Đong đầy ký ức muôn vàn niềm yêu.
Nhớ thầy cô những sớm chiều
Tận tâm chỉ dạy những điều sáng soi
Cho em vững bước vào đời
Tương lai trí tuệ rạng ngời mai sau.
Tóc thầy giờ đã bạc màu
Đêm ngày thầy vẫn chăm bầy em thơ
Mong đàn em dựng cơ đồ
Nước non Đất Việt trong mơ trường tồn.
Nay giờ em đã lớn khôn
Chúc thầy cô mãi giữ hồn non sông
Việt Nam sáng mãi trời hồng
Chúng em ghi nhớ khắc công ơn thầy.
(Thơ Trần Văn Nghệ)
…
Thơ ngắn về thầy cô giáo tự sáng tác gây thương nhớ da diết
Bài thơ Cô ơi thể hiện sự nhớ nhung mãnh liệt, một cảm giác nghẹn ứ muốn giãi bày bằng lời nói nhưng môi đã mím chặt, răng đã trơ đi vì không còn sức lực, cảm xúc đã làm tê dại một nỗi nghẹn ngào.
Dưới đây là những tác phẩm thơ ngắn về thầy cô do học trò tự sáng tác bằng những tình yêu sâu thẳm trong trái tim.
1. Cô ơi
Rời mái trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn đọng lại
Lời dạy bảo của cô
Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã…
Cô không lời từ giã
Xa trường tự lúc nào
Em ngỡ như chiêm bao
Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết
Từ giọng cô dịu hiền
Thời gian bước triền miên
Cô chưa lần quay lại
Chúng em nhớ cô mãi
Mong thấy cô trở về
Lúc xưa cô vỗ về…
Nay chúng em khôn lớn
Ngày rời trường gần đến
Bao giờ gặp lại cô?!
…
2. Năm tháng vội vã
Thời trung học , trong ngôi trường đơn giản
Hàng cỏ tươi , hoa bươm bướm khoe màu
Lũ chúng tôi học hành thì lơ đãng
Nghĩ đến hàng quà bên cổng sân sau
Chợt cô đến , tà áo dài xanh biếc
Như trời xanh , như sóng biển càng xanh
Ánh mắt cô thật dịu dàng tha thiết
Và nụ cười như tố nữ trong tranh
Từ hôm ấy chúng tôi thành chăm chỉ
Quên trái me chua , quên trái xòai vàng
Trong sách bài biết bao điều thú vị
Lòng say sưa như gió lộng mùa sang
Một năm học là mấy tuần mấy tháng
Là mấy ngày mấy giờ phút thần tiên
Cô mãi mãi tỏa hào quang tỏa sáng
Cho học trò thơm ngát tuổi hồn nhiên .
Quả thật vậy. Ai đã trải qua rồi mới cảm nhận được, những thứ thuộc về quá khứ nó quý giá đến mức nào. Để rồi khi hồi tưởng, khi nhớ lại cũng là lúc chúng ta phải tiếc nuối và hối hận. Con người là vậy, bước qua những giai đoạn trưởng thành, bươn chãi thì chúng ta mới bắt đầu trân quý những giá trị của quá khứ.
3. Vô đề
Tri thức ngày xưa trở lại đây,
Ân tình sâu nặng của cô thầy!
Người mang ánh sáng soi đời trẻ;
Lái chuyến đò chiều sang bến đây?
Đò đến vinh quang nơi đất lạ;
Cám ơn người đã lái đò hay!
Ơn này trò mãi ghi trong dạ…
Người đã giúp con vượt đắng cay!
Cách đặt tiêu đề là một biện pháp thú vị, giúp người đọc, người cảm nhận không quá bó buộc trong phạm vi giới hạn của chủ đề, đề tài mà hướng mọi người đi theo cảm xúc, đó là những cảm xúc mênh mông, rộng lớn và sâu sắc.
Thơ tự sáng tác về mái trường và thầy cô
Thầy cô gắn liền với hình ảnh viên phấn trắng, bảng đen, gắn liền với sân trường đầy nắng, những bài học đầu đời ý nghĩa. Bên cạnh đó, những lúc sân trường rộn tiếng ve, khoảng sân được lấp đầy cảnh vui chơi của học trò, những âm thanh giảng bài, trách phạt của thầy cô cũng làm cho chúng ta không khỏi bồi hồi khi nhớ lại.
Những tác phẩm thơ tự sáng tác về mái trường và thầy cô như vẽ lên những nốt nhạc ký ức của mỗi người học trò khi đã trưởng thành…
1. Lời cảm tạ
Tôi đứng lặng giữa cuộc đời nghiêng ngả
Để một lần nhớ lại mái trường xưa
Lời dạy ngày xưa có tiếng thoi đưa
Có bóng nắng in dòng sông xanh thắm
Thoáng quên mất giữa tháng ngày ngọt đắng
Trưởng thành này có bóng dáng hôm qua
Nhớ đc điêu gì đc dạy những ngày xa
Áp dụng – chắc nhơ cội nguồn đã có
Nước mắt thành công hoà nỗi đau đen đỏ
Bậc thềm nào dìu dắt những bước đi
Bài học đời đã học đc những gì
Có nhắc bóng người đương thời năm cũ
Vun xới cơn mơ bằng trái tim ấp ủ
Để cây đời có tán lá xum xuê
Bóng mát dừng chân là một chốn quê
Nơi ơn tạ là mái trường nuôi lớn
Xin phút tĩnh tâm giữa muôn điều hời hợt
Cảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô.
2. Trời sao
Bầu trời ngàn sao lấp lánh
Lung linh ước vọng học trò
Mái trường long lanh mắt sáng
Ngời ngời ước vọng thầy cô…
Trường ơi, là dòng sông mát
Giọt trong kiến thức loài người
Cho em tắm trong sự thật
Lớn dần nhân nghĩa – tinh khôi.
Trường ơi, mái nhà em đấy
Tuổi thơ gởi mãi nơi này
Bảng đen nở dòng chữ trắng
Tay thầy vẫy ước mơ bay.
Thầy chưa từng dang tay đánh
Búp hoa còn giấu trong cành
Tuổi thơ cần nhiều cá tính
Cho đời đủ sắc tươi xanh
Cô ơi dang đôi tay rộng
Ôm em siết chặt vào lòng
Để đôi mắt em ngấn lệ
Long lanh hạt ngọc tình thương
Cô ơi ngọt ngào giọng nói
Bây giờ đời thiếu tiếng ru
Tình thương chảy trên trang giấy
Vào đời rửa sạch nỗi đau
Thầy cô cùng nhau thắp sáng
Niềm tin trong mắt học trò
Ngàn sao giữa trời ước vọng
Sáng ngời ánh mắt nên thơ.
3. Trường tôi
Cổng trường tôi trông rất xinh
Tường cao cổng sắt , dưới hình văn hoa
Bước vào thoang thoảng hương hoa
Trời cao xanh ngắt , mây là là bay
Râm râm bóng mát hàng cây
Trưa trưa gió thổi lay cây rì rào .
Xa xa hàng dương vẫy chào
Gần gần phượng hồng thì thào gọi thương
Cùng nơi khắp chốn trong trường
Sinh viên đùa giỡn , thân thương chuyện trò
Người nói nhỏ , kẻ nói to
Xôn xao tiếng hát tiếng hò du dương
Vọng xa nghe tiếng giảng đường
Bao la trang trải tình thương cô thầy
Dạo quanh xa đó gần đây
Nơi đâu đẹp nhất là đây trường mình .
Những bài thơ hay về 20/11 làm báo tường đạt giải cao
Thơ hay về thầy cô, mái trường là một trong những chủ đề được yêu thích, thu hút nhiều sự sáng tạo đến từ tác giả chuyên và không chuyên. Bên cạnh đó cũng có thể nhận định rằng, sự trải lòng của các thế hệ học sinh qua những dòng cảm xúc của bản thân gửi đến thầy cô đã làm tròn trịa thêm cảm xúc, làm giàu thêm những sáng tác ca ngợi, tri ân thầy cô.
Phần này sẽ giới thiệu đến quý độc giả những bài thơ hay về thầy cô 20-11 làm báo tường gây xúc động từ các sáng tác không chuyên đó. Hi vọng, chùm thơ 20-11 tự sáng tác của những người học trò sẽ đánh thức tình yêu và nỗi nhớ về một thời học trò hồn nhiên không thể nào quên.
1. Kính tặng các thầy cô
Mừng ngày nhà giáo Việt Nam
Đường quê, ngõ phố ngập tràn sắc hoa
Trò vui ríu rít hát ca
Nét mặt tươi rói, ôm hoa tặng thầy
Thầy vui cảm súc tràn đầy
Nhận hoa mà để lòng thầy nở hoa
Tình thầy nhân ái bao la
Yêu trò dậy dỗ như cha mẹ hiền
Mong trò học giỏi mãi lên
Là người có trí làm nên cơ đồ
Thầy luôn mong mãi ở trò
Học tài tu đức, suốt cho cuộc đời
Chúng em luôn nhớ mãi lời
Thầy cô dậy dỗ suốt đời không quên
Thầy cô khơi trí tuệ lên
Thổi vào hồn trẻ, dệt nên thành người
Thầy cô nghề rất tuyệt vời
Thanh cao, xã hội mọi người tôn vinh
Tiên học lễ, hậu học văn
Tôn sư trọng đạo, ngàn năm lưu truyền
Nước nhà có tiến mãi lên
Là nhờ có học, mới nên nước giầu
Hiền tài, nguyên khí dẫn đầu
Quốc gia vẫn mãi thiếu cầu, cần cung
Thầy cô là chốt khơi thông
Tổ quốc, xã hội vẫn mong vẫn chờ
Văn minh khai phá từng giờ
Thầy cô trách nhiệm cầm cờ tiên phong
Mong rằng đất nước thành công
Sánh vai cường quốc, với cùng năm châu
Vinh danh với những công đầu
Là thầy cô đấy, trước sau hết mình
Ơn thầy đối với học sinh
Là nghĩa cử lớn, thầy giành dạy cho
Mừng thầy, mừng cả các cô
Chúc cho các bậc kỹ sư tâm hồn
Yêu nghề tâm huyết nghề hơn
Thành công, hạnh phúc ngập tràn yêu thương
Yêu trò, yêu quý mái trường
Xứng danh nhà giáo, trò thương kính thầy.
…
2. Khi thầy về hưu
Cây phượng già treo mùa hạ trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:
“Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…”
Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.
Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.
Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!
…
3. Nghe thầy đọc thơ
Em nghe thầy đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà
Mái chèo nghe vọng sông xa
Êm êm như tiếng của bà năm xưa
Nghe trăng thuở động tàu dừa
Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời
Thêm yêu tiếng hát mẹ cười
Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…
…
4. Thầy và chuyến đò xưa
Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian.
…
5. Về thăm cô
Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ i nghệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!
…
Cảm giác nhớ nhung da diết xen lẫn những mong mỏi, ước muốn làm một điều gì đó nó thật sự khó chịu vô cùng. Bài thơ “Về thăm cô” sau bao năm xa cách đã tỏ rõ tấm chân tình của một cô, cậu học trò nhỏ khi nhớ về người cô của mình. Sự trân quý biết bao khi những tình cảm sâu đậm đó hòa trộn vào tình yêu quê hương, làng quê, vừa thiêng liêng lại vừa giản dị, gần gũi.
nữa và nhiều nữa những vầng thơ chứa chan bao cảm xúc khi nói về thầy cô của mình. Bài viết những bài thơ hay về thầy cô giáo gây xúc động hi vọng nhận được nhiều đồng cảm hơn đối với độc giả. Và các bạn đừng ngần ngại hãy cung cấp cho chúng tôi nhiều bài viết hay, mới lạ để chúng tôi có thể lan tỏa những giá trị cao đẹp ấy đến với mọi người nhé!