Thơ hay về mùa thu ôm trọn cảm xúc bâng khuâng và hoài niệm

Thơ hay về mùa Thu luôn mang theo một nỗi buồn man mác, sự luyến lưu, hoài niệm, mơ mộng về tình yêu, cuộc sống. Có lẽ vì thế mà mùa Thu luôn mang đến một nỗi buồn không tên…

Nếu như mùa Xuân là mùa tạo cho con người ta cảm giác vui vẻ, tinh thần sảng khoái thì mùa Thu đến lại mang theo những nỗi buồn man mác khó diễn tả thành lời. Vẻ đẹp của mùa Thu thật lạ, yên tĩnh, xơ xác, vàng vọt nhưng cũng quyến rũ đến xiêu lòng. Mùa thu vẫn được gọi là “mùa nhớ”, người ta khoác lên mình mùa Thu một vẻ đẹp buồn, và bất cứ ai yêu mùa Thu cũng đều thấy tháng 8 thật buồn, buồn cách rất lạ lùng. Không lẽ những người yêu mùa thu đều đang có nỗi niềm chất chứa trong lòng khó nói ra, chỉ có thể để nó hòa vào một màu vàng hoang tàn đó!

thơ hay về mùa thu

Xem thêm:

Thơ hay về mùa Thu chất chứa cảm xúc khó gọi tên

Mùa Thu là mùa cây thay lá với những con đường rợp lá vàng, làm gió se lạnh nhẹ thổi qua. Đặc biệt là khí hậu mùa Thu không oi ả như mùa hè và cũng không mang cái lạnh giá rét như mùa Đông. Có lẽ vì thế, tâm trạng con người khi đứng trước quang cảnh mùa Thu cũng trở nên dễ chịu và kéo theo đó là những suy nghĩ về cuộc sống, gia đình. Những bài thơ hay về mùa Thu chất chứa cảm xúc khó gọi tên mà Thuthuatnhanh.com mang đến sẽ khiến tâm trạng bạn cứ miên man theo dòng cảm xúc của mình, có buồn, có vui và có nhớ nhung…

Thơ hay về mùa Thu chất chứa cảm xúc khó gọi tên

  1. Bài thơ: Thu chín – Trần Nguyên Soái

Trên đường thoáng lá vàng rơi

Trời dìu dịu mát đây thời tiết thu

Mây chiều một thoáng âm u

Thoảng nghe câu hát mẹ ru năm nào.

Con cò đỗ cọc cầu ao

Ăn sung sung sung chát ăn đào đào chua

Bây giờ thu chín vào mùa

Quả hồng đỏ mọng, bưởi chua dịu rồi.

Cúc vàng, na mở mắt chơi

Lựu dôn dốt ngọt, lả lơi chuối vàng

Nho, lê căng nét mịn màng

Cam, dưa hấu ngọt cho nàng mời anh.

Cốm vàng gói lá sen xanh

Chuồn chuồn cánh

mỏng mong manh đón chiều

Thị thơm hương vị tình yêu

Hồn thu đẹp những cánh diều ước mơ.

Chiều thu gieo mấy vần thơ

Thoả lòng ta với nỗi chờ đợi thu.

  1. Bài thơ: Heo may – Nguyễn Lan Hương

Thu lại về theo ngọn gió heo may

Trời chợt lạnh , gió lùa trên phố xá

Chân bước đi chợt thấy lòng lạnh quá!

Mảnh trăng thu sao khuyết mất nửa vầng?

Hà Nội mùa này lá vàng rụng đầy sân

Hoa sữa rơi ngập ngừng nơi góc phố

Hương cốm Vòng tỏa miên man nỗi nhớ

Thu ghé ngoài hiên, hoa cúc đượm vàng.

Heo may về,

Cơn gió báo mùa sang

Ta góp nhặt mùa lá rơi đếm tuổi

Chợt vu vơ, chợt hờn chợt dỗi

Để mặc ai ngơ ngẩn với trăng vàng.

Tháng chín chợt buồn

Mưa bong bóng vỡ tan

Ta lặng lẽ cùng thu hòa trong phố,

Chân rón rén sợ chạm mùa lá đổ,

Heo may đã về đây

Ta cũng đợi thu về…

  1. Bài thơ: Hương thu – Đình Khải

Lá vàng rơi rắc theo con ngõ nhỏ

Trời nhiều mây nhưng mưa không rơi

Không khí dịu êm

Mùa Thu đã sang rồi.

Thoang thoảng hương thơm dọc theo hè phố

Hương cốm làng Vòng, hẳn em còn nhớ?

Nhớ những ngày nào ta dắt tay nhau

Ghé vào lề phố.

Nơi những mủng cốm đầy níu chân ta.

Mua gói cốm thơm bọc trong lá sen xanh

Anh cùng em lượn giữa chiều Thu dịu mát

Hương cốm – hương Thu tỏa t

  1. Bâng khuâng Thu- Phan Thu Hà

Ồ sáng nay thật lạ!

Dường như thu về rồi

Thu ẩn trong vòm lá

Mây trắng hiền êm trôi.

Nước hồ thu xanh ngọc

Nắng thu thả tơ vàng

Lúa qua thời con gái

Hương cỏ đùa mơn man.

Em nghe thu gõ cửa

Và tiếng thu thầm thì

Làn gió thu hây hẩy

Giọt sương lùa ướt mi.

Thu đẫm vàng hoa cúc

Như gửi bao tình nồng

Dịu dàng thu hỏi nhỏ:

“ Mình … có nhớ thu không ?”

Đã bao mùa thu cũ

Qua rồi vùng heo may

Em bên anh nhẹ bước

Vẫn nồng nàn …thu nay!

  1. Bài thơ: Thu về – Đỗ Thị Phương Lan

Anh có thấy thu đang về trên phố

Thoảng mùi hương hoa sữa toả đâu đây

Vạt nắng chiều nhảy nhót trong lùm cây

Chùm lá xanh đang cựa mình chuyển sắc.

Anh có nghe thu đã về trên phố

Gió lao xao đùa cùng đám lá vàng

Chim gọi bạn theo bầy bay lố nhố

Về phương Nam tránh rét đợi xuân sang.

Anh có nghe gió thu thầm nhắc nhở

Thương nhau rồi thì hãy nắm tay nhau

Hãy bên nhau cho đến lúc bạc đầu

Đừng xa nhé…thu về thêm say đắm…

Xem thêm:

Thơ hay về mùa Thu Hà Nội mang ý nghĩa sâu lắng

Chắc chắn nói đến mùa Thu, chúng ta liền nghĩ đến cảnh sắc thiên nhiên của Hà Nội khi vào mùa. Mọi đặc trưng của mùa Thu đều hiện rõ trong tiết trời của Hà Nội. Cái thời tiết se lạnh ở hà Nội, những hàng cây hoang tàn và con đường trải đầy lá khô cùng làn gió heo may đã tạo nên một mùa Thu Hà Nội rất khác. Cảm giác lang thang trên những con phố cổ kính vào mùa Thu, ngắm nhìn dòng đường tấp nập cùng ánh đèn điện vàng ấm khi đêm về. Trong lòng chúng ta sẽ gợi nhớ biết bao nhiêu kỷ niệm, cảm xúc bâng khuâng khó tả cùng một chút buồn man mác. Những bài thơ hay về mùa thu Hà Nội mang ý nghĩa sâu lắng, chạm đến trái tim người đọc bởi sự bình dị nhưng chan chứa tình cảm.

Thơ hay về mùa Thu Hà Nội mang ý nghĩa sâu lắng

1.Mùa thu về Hà Nội

Thơ: Mạc Phương

Hà Nội ơi thu đã về rồi đó.

Tím màu trời sắc đỏ góc phố quen.

Em thẫn thờ bàn tay mở búp sen.

Thơm mùi cốm cô hàng dong giao bán.

Trời vào thu vờn bay đôi cánh nhạn.

Gió hanh hao chầm chậm lướt mặt hồ.

Cành liễu rủ đu đưa gợn sóng xô.

Em thổn thức nhớ hoài mùa thu cũ.

Hà Nội ơi gửi mây về nhắn nhủ.

Lời đá vàng khắc ghi mãi trong tim.

Bao yêu thương em vẫn cố lặng kìm.

Giữa thủ đô thu đã về lành lạnh.

Ngọn lửa tình trao cho em sức mạnh.

Để nhớ thương vượt trở ngại khó khăn.

Dòng thời gian lưu dấu vết in hằn.

Mùa thu ấy hai chúng mình sánh bước

Góc trái tim vẹn nguyên lời hẹn ước.

Yêu vĩnh hằng mùa thu nhỏ có anh.

Dẫu nửa đời mái tóc chẳng còn xanh.

Nhưng tình em vẫn nồng nàn thắm đỏ.

Hà Nội ơi thu đã về cửa ngõ.

Em gửi anh hương sen tím làm quà.

Bao nhung nhớ của ngày tháng đã qua.

Em gói ghém trong mùa thu Hà Nội.

2.Thu Hà Nội

Thơ: Võ Sơn Lâm

Gửi cho em khúc Tình Thu Hà Nội

Dẫu muộn màng nhưng chẳng vội đâu em

Bởi tình anh luôn rực cháy khát thèm

Đêm Thu mơ cùng em đi dạo phố…

Em khéo đùa chúng mình mang duyên nợ

Kiếp luân hồi chẳng sợ nhé anh ơi

Trót yêu anh là do số tại trời

Se chỉ thắm chung đôi nào em biết

Câu nói hồn nhiên, sao mà da diết

Anh nhủ lòng, liệu có thiệt không em…

Tiếng Thu rơi xào xạc nỗi khát thèm

Bản tình ca đem theo mùa Thu nhớ…

Hà Nội Mùa Thu…

Mùa Thu Trăn trở.!..

3.Em và thu Hà Nội

Thơ: Nguyễn Nhật

Em ơi mùa thu Hà Nội

Bây giờ Nắng đã mềm chưa

Phố quen chiều còn sương khói

Tây Hồ sóng có đẩy đưa

Vì sao mãi còn lần lựa

Chớm Thu Nắng sẽ nhạt màu

Tình Em nồng nàn Hoa Sữa

Hương này muốn gửi về đâu

Xưa thèm Cốm xanh hồn hậu

Ngọt ngào như tiếng Mẹ ru

Chia đều cái chua Quả Sấu

Cùng người nếm vị mùa Thu

Em còn về qua lối cũ

Có xem Lá úa rơi đầy

Dấu xưa màu vàng che phủ

Để lòng se sắt Heo May

Anh nằm mơ Thu ngoài ấy

Nghe Mưa kể lể bên thềm

Sài Gòn bao đêm thức nhớ

Bởi trời Hà Nội có Em !

4.Ta nợ em…Hà Nội mùa thu

Thơ: Thu Sám

Ta nợ gì ..?

Hà Nội một ngày thu

Mà ô cửa tia nắng nhu mì đậu

Nghiêng mắt lá nhìn khung trời yêu dấu

Heo may cười khúc khích giậu nhà ai .

Ta nợ em …Hà Nội một hình hài

Lòng xào xạc như con nai ngơ ngác

Ngày hợp phố lá sấu già rẻ mạt

Bỗng kiêu kỳ hóa vàng dát lối qua .=

Ta nợ em …Hà Nội chút điệu đà

Hương hoa sữa…đâu phải là tất cả

Thì con gái em bắc kỳ đẹp quá !

Vừa đủ duyên mà lòng đã say mèm .

Hà Nội tình…

Thật lắm phải không em ?

Chiếc xe đạp chở mùa đem bán dạo

Anh lỡ ngắm lúc thu về thay áo

Chắc tương tư trọn kiếp dáo dác tìm .

Ta nợ em …Hà Nội …một con tim !

5.Hà Nội mùa lá rơi

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Hà Nội mùa này lá bắt đầu rơi.

Heo may gió tiết trời se se lạnh.

Sóng nước hồ tây xanh trong lấp lánh.

Chiều thu tím mờ nhuộm ánh hoàng hôn.

Bên hồ gươm anh dạo bước cô đơn.

Chợt phảng phất có mùi thơm hương cốm.

Tiếng ai rao quanh hồ gươm buổi sớm.

Hoa sữa nồng nàn khi chớm vào thu.

Có phải chăng anh nghe tiếng chim gù.

Hay là lòng anh tương tư ngày ấy.

Khi đôi ta mới vừa tròn mười bảy.

Dạo bước quanh hồ chợt thấy xốn xang.

Ghế đá xưa ta ngồi đếm lá vàng.

Tay trong tay em mơ màng mong ước.

Mơ ngày sau hai đứa mình chung bước.

Suốt cuộc đời mình sẽ được bên nhau.

Ai biết tình người thay đổi bể dâu.

Giã từ thu em qua cầu xuất giá.

Trái tim anh cô đơn nên hoá đá.

Em đi rồi mang theo cả mùa thu.

Xem thêm:

Thơ hay về mùa Thu Tình Yêu lãng mạn

Mùa Thu với những cặp đang yêu nhau sẽ là một khoảng thời gian tuyệt vời, hạnh phúc nhất khi được nắm tay cùng dạo bước dưới những con đường. Không khí se lạnh, làn gió thổi nhẹ qua mái tóc mang theo hương thơm thân quen khiến đối phương phải xao xuyến. Trải qua mùa Thu cùng người yêu là một cảm giác rất tuyệt vời, khi mà cả 2 cùng tình lặng ngắm phố xá tấp nập, nghe tiếng lá xào xạc trải khắp những con đường và được cùng nhau thưởng thức một ly sữa nóng hổi, kể nhau nghe về một ngày dài.

Với những tâm hồn đang cô đơn, lạc lõng luôn sống với hoài niệm, mùa Thu có phần man mác buồn hơn khi bất chợt nhớ về mối tình mình đã gắn bó lâu dài nhưng phải kết thúc. Có lẽ lúc này mùa Thu trông buồn hơn, kỷ niệm ùa về khiến lòng bâng khuâng, buồn man mác. Nhưng chính khoảnh khắc tâm tư tình cảm được tự do phơi bày, bạn sẽ đối diện được với thực tại và chính điều này cũng là liều thuốc chữa lành tổn thương tốt nhất! Những bài thơ hay về mùa Thu dưới đây cũng mang cảm xúc như thế!

Thơ hay về mùa Thu Tình Yêu lãng mạn

  1. Chờ Cánh Thiên Di

Khi chiều về thăm thẳm cuối trời xanh

Mây tim tím giăng giăng đầy hối hả

Lồng ngực đập phập phồng nghe rất lạ

Hồn chông chênh rơi rớt nỗi mặn mà

Ngày hôm ấy phố thẫn thờ trông ngóng

Hạ lạnh lùng mưa tiễn bước em đi

Thu dằng dặc một trời vàng võ khóc

Gió nặng nề xao xuyến cánh thiên di

Từ ngày ấy sầu đằng đẵng nghìn thu

Bóng chiều loang in sương khói mịt mù

Ta ngơ ngác một hồn thu xơ xác

Tình liêu xiêu mỏi rũ sợi yêu rung

Để chiều nay tơ nắng rớt rơi đây

Giữa mênh mông thương nhớ rụng vơi đầy

Bóng hoàng hôn ngại ngần thôi ráng đỏ

Đã muộn màng… giữ lấy… cánh chim bay…

(Huỳnh Minh Nhật)

  1. Tôi Về Phố Cũ Cùng Thu

Tôi trở về con phố cũ hoàng hôn

Qua góc quán liêu xiêu gầy xác lá

Phố thân quen bỗng bây chừ xa lạ

Có lạc không? Hay thiếu một điều gì…

Tôi về đây nghe phố hát thầm thì

Mồi điếu thuốc chân tìm trong hoang hoải

Chiều hò hẹn mơ dấu thời vụng dại

Kỷ niệm nào xa ngái những mùa qua

Gió dạt dào gọi mãi bóng hình xa

Trời trở lạnh mưa rạt rào khắp lối

Giọt lệ đầy thấm mòn trên mái ngói

Hóa rêu xanh phong kín gót chân sầu

Tôi trở về mà chẳng thấy người đâu

Hay đã lỡ mối tình duyên một thuở

Mắt ai rưng màu hoa tim tím nhớ

Có thương người mòn mỏi đứng chờ mong?

Tôi về đây dư hương giấu trong lòng

Thu kín lối, phố chuyển mình như thể

Độ tan tầm người ta đông như thế

Ấy vậy mà… vẫn thiếu một bàn chân…

(Huỳnh Minh Nhật)

  1. Ghé Về Phố Cũ

Ta ghé ngang một chiều phố cũ

Hoàng hôn buồn vàng võ chân rêu

Tiếng gió gọi mơ hồ xào xạc

Dư hương xưa chợt vướng ngang chiều

Phố thân quen bây chừ xa lạ

Ta loay hoay đợi phố lên đèn

Rằng hôm nay mưa không tầm tã

Hay bên đời thiếu dấu chân quen?

Này yêu dấu buổi đầu tím nhớ

Thành phố sầu lạc lõng sương thu

Và tâm hồn ướt mềm sỏi đá

Đã tan tành khúc nhạc tình ru

Phố buồn lắm buồn không kể xiết

Bóng dòng người giết bóng đời ta

Ta thương nhớ ai về ai biết

Phố ồn ào cùng gió phôi pha

Tìm đâu đây một thời yêu dấu

Trót chia lìa tan cõi hư không

Tìm đâu đây một thời để nhớ

Đã bao ngày mỏi mắt chờ trông

Mỗi lần về ghé ngang phố cũ

Lối em về phong kín mưa giăng?

Hay cuối đường có ai đứng đợi

Em đi về quên một mùa trăng!

(Huỳnh Minh Nhật)

  1. Xôn Xao Mùa Thu

Chiều buồn loang tím cuối đường mây

Lác đác yêu thương rụng vơi đầy

Ve tấu khúc sầu nghe não ruột

Sương hòa khói thuốc lạnh lùng bay

Ai về đường ai thời gian trôi

Dư hương phảng phất mặn bờ môi

Người ơi lối cũ buồn hiu hắt

Bạc trắng tình duyên thuở xa rồi

Ta trốn vào nhau trái tim đau

Để một mùa thu phải nát nhàu

Nhẹ nhàng em giết mùa thu chết

Nắng đẹp chiều xưa đã phai màu

Chiều nay làn tóc phủ trời mây

Và em biền biệt chẳng còn đây

Dõi mắt xa xăm chờ mưa xuống

Nắng buồn vẫn khóc cuối trời tây

Từ ấy em về phương trời nao?

Chẳng có cho nhau cái vẫy chào

Mỗi lúc tiếng lòng vương chân bước

Có nghe mùa thu đang xôn xao?

(Huỳnh Minh Nhật)

  1. Vàng Thu

Vàng xơ xác giữa hồn xuân xanh lá

Vàng tả tơi cơn mưa hạ đầu mùa

Vàng ưu sầu ru cành lá đong đưa

Vàng nức nở nhớ người xưa hờ hững

Tôi tìm về độ thu chiều tháng bảy

Sao tim em cất bước chẳng đợi chờ

Và thu hỡi, liệu rằng thu có tuổi?

Lớn dần theo đau đớn với mộng mơ

Mùi khói thuốc quyện vào hương làn tóc

Con phố quen nhớ phố lạ đau lòng

Em quên rồi hay em đang bận khóc

Mà hồi âm chẳng có, kẻ chờ trông!

Vàng thu rồi, bởi lá xào xạc đấy

Ta xốn xang một mùa lá bay ngang

Vàng thu rồi, mùa chia ly trần thế

Em đi rồi, màu lá úa thở than…

(Huỳnh Minh Nhật)

Vừa rồi, thuthuatnhanh.com đã tổng hợp đến bạn những bài thơ hay về mùa Thu. Nếu bạn là người yêu thiên nhiên, thích những gì yên bình, lặng lẽ và có chút hoài niệm, đặc biệt là yêu mùa Thu. Dòng cảm xúc của bạn sau khi đọc những bài thơ này khó có thể tránh khỏi sự bồi hồi, bâng khuâng, xao xuyến và một chút luyến lưu phải không nào? Hãy chia sẻ bài viết của chúng tôi nếu nó để lại trong tâm hồn bạn những dòng cảm xúc khó tả nhé!

Những bài liên quan

Back to top button